Thứ Hai, 2 tháng 6, 2014

Thơ Lưu Quang Vũ Xuân Quỳnh – Những vần thơ sống mãi

Quê hương tuổi thơ @ nguontinviet.com

Ngày 29/8/1988, vợ chồng thi sĩ tài danh bạc mệnh vĩnh viễn từ giã cõi đời, nhưng những vần thơ chở trái tim, nhiệt huyết của họ không bao giờ tắt.


Bàn tay em


Gia tài em chỉ có bàn tay

Em trao tặng cho anh từ ngày ấy

Những năm tháng cùng nhau anh chỉ thấy

Quá khứ dài là mái tóc em đen


Vui, buồn trong tiếng nói, nụ cười em

Qua gương mặt anh hiểu điều lo lắng

Qua ánh mắt anh hiểu điều mong ngóng

Anh nghĩ gì khi nhìn xuống bàn tay?


Bàn tay em ngón chẳng thon dài

Vết chai cũ, đường gân xanh vất vả

Em đánh chắt chơi chuyền thuở nhỏ

Hái rau dền, rau rệu nấu canh

Tập vá may, tết tóc một mình

Rồi úp mặt lên bàn tay khóc mẹ


Đường tít tắp, không gian như bể

Anh chờ em cho em vịn bàn tay

Trong tay anh, tay của em đây

Biết lặng lẽ vun trồng gìn giữ


Trời mưa lạnh tay em khép cửa

Em phơi mền vá áo cho anh

Tay cắm hoa, tay để treo tranh

Tay thắp sáng ngọn đèn đêm anh đọc


Năm tháng đi qua mái đầu cực nhọc

Tay em dừng trên vầng trán lo âu

Em nhẹ nhàng xoa dịu nỗi đau

Và góp nhặt niềm vui từ mọi ngả


Khi anh vắng bàn tay em biết nhớ

Lấy thời gian đan thành áo mong chờ

Lấy thời gian em viết những dòng thơ

Để thấy được chúng mình không cách trở…


Bàn tay em, gia tài bé nhỏ

Em trao anh cùng với cuộc đời em


Xuân Quỳnh


Lại bắt đầu


Lại bắt đầu từ những trang giấy trắng

Lại ngọn đèn, màu mực những câu thơ

Lại nhịp đập bắt đầu, tim rạo rực

Trước biết bao nao nức với mong chờ


Một con tàu chuyển bánh ngoài ga

Làn nước mới, trời xanh và mây trắng

Ngô non mướt, bãi cát vàng đầy nắng

Như chưa hề có mùa lũ đi qua.


Như chưa hề có nỗi đau xưa

Lòng thanh thản trong tình yêu ngày mới

Một quá khứ ra đi cùng gió thổi

Thời gian trôi, ký ức sẽ phai nhoà.


Những mùa sen, mùa phượng đã xa

Trên khắp nẻo lại bắt đầu mùa cúc

Rồi hoa đào lại tươi hồng nô nức

Như chưa hề biết đến tàn phai.


Tay trong tay tôi đã bên người

Tôi chẳng nói điều chi về vĩnh viễn

Vì mỗi sáng khi mặt trời hiển hiện

Là một ngày tôi lại bắt đầu yêu.


Xuân Quỳnh


Thư viết cho Quỳnh trên máy bay


Có phải vì mười lăm năm yêu anh

Trái tim em đã mệt?

Cô gái bướng bỉnh

Cô gái hay cười ngày xưa

Mẹ của các con anh

Một tháng nay nằm viện


Chiếc giường trắng, vách tường cũng trắng

Một mình em với giấc ngủ chập chờn

Thương trái tim nhiều vất vả lo buồn

Trái tim lỡ yêu người trai phiêu bạt

Luôn mắc nợ những chuyến đi, những giấc mơ điên rồ, những ngọn lửa không có thật

Vẫn là gã trai nông nổi của em

Người chồng đoảng của em

15 mùa hè chói lọi, 15 mùa đông dài


Người yêu ơi

Có nhịp tim nào buồn khổ vì anh?

Thôi đừng buồn nữa, đừng lo phiền

Rồi em sẽ khoẻ lên

Em phải khoẻ lên

Bởi ta còn rất nhiều dặm đường phải đi

Nhiều việc phải làm nhiều biển xa phải tới

Mùa hè náo động dưới kia

Tiếng ve trong vườn nắng

Và sau đê sông Hồng nước lớn

Đỏ phập phồng như một trái tim đau


Từ nơi xa anh vội về với em

Chiếc máy bay dọc sông Hồng

Hà Nội sau những đám mây

Anh dõi tìm: đâu giữa chấm xanh nào

Có căn phòng bệnh viện nơi em ở?


Trái tim anh trong ngực em rồi đó

Hãy giữ gìn cho anh

Đêm hãy mơ những giấc mơ lành

Ngày yên tĩnh như anh luôn ở cạnh

Ta chỉ mới bắt đầu những ngày đẹp nhất

Vở kịch lớn, bài thơ hay nhất

Dành cho em, chưa kịp viết tặng em

Tấm màn nhung đỏ thắm

Mới bắt đầu kéo lên

Những ngọn nến lung linh quanh giá nhạc

Bao nỗi khổ niềm yêu thành tiếng hát

Trái tim hãy vì anh mà khoẻ mạnh

Trái tim của mùa hè, tổ ấm chở che anh…


Lưu Quang Vũ


Mây trắng đời tôi


Những ngọn lửa vô hình chưa kịp có tên

Dòng nhựa trong cây, mùa xuân trong dòng nhựa

Cơn gió ẩn sau buồm, chân trời sau biển cả

Những nhịp cầu

Nối hạt cát với ngôi sao

Bánh ăn và giấc mộng

Đưa tôi tới những bến bờ chưa tới được

Vượt khỏi mình, tôi nhập với trăm phương


Nói lời riêng mà thấu triệu tâm hồn

Sau đêm tối, một ban mai mới mẻ

Dẫu ngắn ngủi dẫu từng tia chớp lóe

Đủ cho anh nhìn thấy mặt em rồi


Trên mái nhà, cao vút rừng cây

Trên rừng cây, những đám mây xô dạt

Trên ngày tháng, trên cả niềm cay đắng

Thơ tôi là mây trắng của đời tôi


Những dòng thơ thao thức khôn nguôi

Những dòng thơ người viết cho người

Trên bãi bể thời gian, tôi viết tiếp

Những dòng thơ như móng tay day dứt

Trên vỏ dưa xanh thắm của mùa hè

Cho kẻ xa nhà mái lá chở che

Cho ngưng lại nhịp đồng hồ quên lãng

Sợi dây mỏng nối liền ta với bạn

Và ban mai trong mắt những con gà…


Lưu Quang Vũ



The post Thơ Lưu Quang Vũ Xuân Quỳnh – Những vần thơ sống mãi appeared first on eVăn - sách online.




Đăng ký: Bản tin Văn hóa Nghệ thuật

Nguồn tin

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Bạn Nên Xem:

Bài Viết Liên Kết

Organic Groups

 
Thực Phẩm Hữu Cơ
Public group · 4,750 members
Join Group
Chợ Thực Phẩm Sạch
 

Tìm kiếm...

Translate

Danh Mục